VĂN HÓA
Hoàng Nam Việt và triển lãm đầy trầm lặng của những linh hồn cô đơn
Hữu Việt • 12-07-2025 • Lượt xem: 609

Triển lãm nghệ thuật "Song Trùng và Bản Ngã" của họa sĩ Hoàng Nam Việt, với sự đồng hành của giám tuyển Brian Doan đã khắc họa dấu ấn cảm xúc sâu sắc, mở ra một hành trình nội tâm đầy chất thơ và đậm bản sắc cá nhân.
Ẩn mình giữa nhịp sống hối hả của Sài Gòn, trong một căn phòng cũ nhìn ra đường Tôn Thất Đạm, có một thế giới nhỏ tĩnh lặng, nơi nghệ thuật được thở bằng những nhịp rất riêng. Đó là không gian sáng tác của Hoàng Nam Việt, họa sĩ sinh năm 1985, người âm thầm xây dựng dấu ấn trong dòng chảy nghệ thuật đương đại sau thời kỳ đổi mới. Không chạy theo ánh đèn sân khấu, cũng chẳng vội vàng tạo dựng tên tuổi, anh kiên định với hành trình nội tâm, cần mẫn vẽ nên những mảnh linh hồn tĩnh lặng, dịu dàng mà cũng đầy khắc khoải.
Trong thời đại nghệ thuật thường bị chi phối bởi thị hiếu và tốc độ, Hoàng Nam Việt chọn cách đứng yên để lắng nghe. Những bức chân dung anh tạo nên không ồn ào kể chuyện mà lặng lẽ cất giọng. Có đó nỗi buồn như sương khói, có cả ánh sáng của hồi tưởng, và đôi khi là những biểu cảm mơ hồ giữa thức và mộng – tất cả hòa quyện trong lớp màu trầm mặc, đầy ám ảnh.
“Song Trùng và Bản Ngã”: Cột mốclặng thầm nhưng đầy vang vọng của Hoàng Nam Việt
Với triển lãm cá nhân đầu tay mang tên "Song Trùng và Bản Ngã", Hoàng Nam Việt không chỉ đặt dấu mốc trong sự nghiệp hội họa, mà còn đưa người xem bước vào một không gian nội tâm thấm đẫm suy tư. Đây vừa là một lời tuyên ngôn, vừa là một sự tri ân – với chính mình, với những người đã đi qua cuộc đời anh và với nghệ thuật.
(Nguồn: Chillala - House of Art)
Không ồn ào, không kể lể, triển lãm không chỉ đơn thuần là một bộ sưu tập tranh, mà là một cánh cửa mở ra chiều sâu cảm xúc của nghệ sĩ. Nơi mà ánh sáng, màu sắc và bố cục không chỉ kể chuyện, mà gợi mở – để người xem tự tìm thấy mình trong đó.
Màu xanh lơ – gam màu của cô đơn và miền siêu thực
Điểm nhận diện đặc trưng trong tranh Hoàng Nam Việt là bảng màu tối giản đến tối thiểu, gần như đơn sắc với gam xanh lơ làm chủ đạo. Màu sắc này không chỉ là yếu tố thị giác, mà trở thành thứ ngôn ngữ riêng: màu của cô độc, của khoảng lặng, của những ký ức dịu buồn. Thoảng qua vài vệt đỏ, ánh vàng – như những nốt nhấn thầm lặng giữa bản nhạc đơn âm. Chính sự tiết chế này tạo nên sức biểu đạt rất riêng, rất thật.
(Nguồn: Chillala - House of Art)
Các nhân vật trong tranh của anh thường không rõ mặt, không mô tả chi tiết, mà chỉ là những gợi ý – một nét cằm, một ánh nhìn, một tư thế bất động. Đó có thể là bạn bè, người thân, hay chính Việt. Nhưng trên hết, họ là biểu tượng cho những phần song trùng của ký ức: hiện diện nhưng xa xôi, gần gũi mà hư ảo.
(Nguồn: Chillala - House of Art)
Điều làm nên sức hút của "Song Trùng và Bản Ngã" còn nằm ở cách Việt tổ chức bố cục tranh. Có bức phi trọng lực, lửng lơ giữa không gian siêu thực; có bức lại trơ trọi, thực đến mức khiến người xem chới với. Nhưng tất cả đều như đang mời gọi người xem tham gia vào một cuộc đối thoại im lặng – với chính mình, với người đối diện, và với bản thể đang bị che lấp bởi những lớp mặt nạ xã hội.
Tranh Việt không bao giờ cố gắng giải thích. Anh để màu sắc lên tiếng, để ánh mắt thì thầm, và để chính sự lặng thinh dẫn dắt cảm xúc người xem. Mỗi bức tranh là một đoạn độc thoại đầy gợi mở, nơi bản ngã cá nhân dần được hé lộ, không qua lời, mà qua những khoảng trống biết nói.
(Nguồn: Chillala - House of Art)
Không trường tồn, chỉ hòa vào thời gian
Một trong những tuyên ngôn nghệ thuật đáng nhớ của Hoàng Nam Việt là: “Tôi làm nghệ thuật không phải để trường tồn, mà để hòa mình vào dòng chảy bất tận của thời gian”. Câu nói ấy như một tấm gương soi chiếu toàn bộ triển lãm, nơi mà sự tồn tại của nhân vật không nhằm ghi danh, mà là để được hiểu, được chạm đến, và được thấu cảm. Họa sĩ không vẽ để xây dựng tượng đài. Anh vẽ để giữ lại từng chạm khẽ - của những yêu thương, của ký ức, của những khoảnh khắc đời thường đã góp phần định hình nên con người anh.
(Nguồn: Chillala - House of Art)
Xưởng vẽ của Hoàng Nam Việt, nằm trên chính con đường lịch sử Tôn Thất Đạm, nơi từng ghi dấu ấn của vua Hàm Nghi, người được xem là họa sĩ đầu tiên của triều Nguyễn – không chỉ là nơi sáng tác, mà còn là một phần linh hồn của thế giới trong tranh anh. Tường bong tróc, vật dụng cũ kỹ, khung cửa sổ rộng mở đón nắng, tất cả hòa điệu cùng với nét cọ trầm lắng của Việt, tạo nên một tổng thể đầy chất thơ.
Song trùng – bản ngã: Những kết nối không tên nhưng vĩnh cửu
Tựa đề triển lãm không phải là một khái niệm mơ hồ. “Song Trùng và Bản Ngã” chính là phép ẩn dụ cho mối dây liên kết giữa người và người, giữa ta và người từng quen, từng yêu, từng chia sẻ một mảnh thời gian trong đời nhau. Những nhân vật trong tranh của Việt không chỉ là ký họa, mà là dấu ấn, là vết hằn lên bản thể.
(Nguồn: Chillala - House of Art)
Dù đã rời xa, hoặc vẫn còn đâu đó, họ đều hiện hữu trong thế giới nghệ thuật của anh như những phần không thể tách rời. Tranh Việt trở thành cánh cửa mở ra những miền ký ức chung, nơi mỗi người xem đều có thể tìm thấy bản thể của chính mình.
(Nguồn: Chillala - House of Art)
Triển lãm cá nhân "Song Trùng & Bản Ngã" của họa sĩ Hoàng Nam Việt hiện đang diễn ra tại không gian nghệ thuật CHILLALA – House of Art, tọa lạc tại số 75 Xuân Thủy, phường An Khánh, TP.HCM. Triển lãm mở cửa từ ngày 05.07 đến hết ngày 16.07.2025, đón khách tham quan hằng ngày trong khung giờ từ 8h00 đến 21h00.
Đây là cơ hội hiếm có để người yêu nghệ thuật tiếp cận thế giới nội tâm sâu lắng và đầy chất thơ của một trong những gương mặt nổi bật của hội họa đương đại Việt Nam sau đổi mới.